Hà Giang sinh ra trong một gia đình nghèo tại quận 4, TP HCM. Cô nằm trong diện “thế hệ vàng” của thể thao TP HCM. Năm 2006, khi mới 15 tuổi, Hà Giang đã đoạt HC vàng giải taekwondo trẻ thế giới. Hai năm sau tài năng sinh năm 1991 một lần nữa làm được điều tương tự. Nhưng đỉnh cao nhất trong sự nghiệp ngắn ngủi của Hà Giang có lẽ là tấm HC bạc ASIAD 2006 tại Doha, Qatar ở hạng 49kg.
Khi sự nghiệp đang vào độ chín, Hà Giang nhận tin sét đánh. Cô bị phát hiện mắc bệnh lupus ban đỏ - một căn bệnh quái ác mà y học thế giới chưa có cách chữa trị dứt điểm, buộc người bệnh không được vận động mạnh, phải dùng thuốc đặc trị và tránh tiếp xúc với ánh nắng mặt trời.
Sự nghiệp võ của cô gái 17 tuổi chấm dứt từ đó, để chuyển sang một sàn đấu khác: chống chọi với tử thần.
Hoàng Hà Giang đoạt HC bạc ASIAD 2006 khi mới 15 tuổi. Ảnh: Huy Tường. |
Từ nhỏ Giang đã bất hạnh. Cha mẹ ly dị, cô về sống cùng bà ngoại trong căn tập thể chưa đến tám mét vuông. Lúc bệnh tật, phải tự lo tiền chữa chạy cho bản thân.
Nhờ sự hỗ trợ của các ban ngành liên quan, Giang được nhận vào làm nhân viên bán vé ở hồ bơi Vân Đồn (quận 4) rồi thư ký ở Hội Taekwondo TP HCM, giúp việc nhà hàng...
Trong con người nhỏ bé, thực sự, chứa cả một khối nội lực khổng lồ. Dù phải chống chọi với bệnh tật, cô vẫn quyết tâm đi học lại văn hoá rồi tốt nghiệp cấp ba và thi đậu vào ngành đồ họa Trường đào tạo mỹ thuật đa phương tiện Arena. Cô còn đi dạy võ để có thêm tiền trang trải. “Tôi được học võ từ nhỏ, bệnh tật không thể đánh gục được ý chí của tôi”, Giang từng tự tin nói.
Tuy nhiên, những bi kịch chưa bao giờ thôi đeo bám cô gái này. Năm 2011, từ một chương trình hỗ trợ các VĐV, Giang dùng toàn bộ số tiền dành dụm được lúc còn thi đấu là 190 triệu để đặt cọc mua trả góp một căn hộ chung cư. Thế nhưng dự án này thi công chậm tiến độ khiến hợp đồng mua nhà bất thành. Giang được hứa hẹn nhận lại số tiền trên nhưng mất gần hai năm, cô mới chỉ nhận được 50% số tiền đã đóng để trang trải tiền thuốc.
Cuối năm 2013, đang trên đường đi làm Giang bị tai nạn dẫn đến gãy chân, phải nằm nhà hơn nửa năm. “Với người bình thường phải mất chừng nửa năm để có thể đi lại được, nhưng với một người bệnh tật như tôi thì lâu hơn”, Giang tâm sự khi đó. “Mong muốn lớn nhất của tôi là khi đôi chân lành lại, nó không bị dị tật để tôi còn đi làm, đi học, đi dạy kiếm tiền lo cho cuộc sống, cho gia đình”.
Mạnh mẽ đánh bại nhiều đối thủ trên sàn đấu, nhưng Hà Giang (trái) đã gục ngã trước căn bệnh quái ác. Ảnh: Huy Tường. |
Trước hoàn cảnh của cô, nhiều hoạt động từ thiện trên địa bàn TP HCM đã được thực hiện. Trận bóng đá giữa CLB nữ TP HCM và CLB Doanh nhân Sài Gòn gần đây quyên góp được 136 triệu đồng. HLV Cao Trọng Chinh tham gia chương trình “Vì bạn xứng đáng” góp cho Giang 52,1 triệu đồng và thêm một số mạnh thường quân khác giúp đỡ cho Giang.
Khi đôi chân lành lặn trở lại, Giang tiếp tục cuộc chiến chống lại bệnh lupus ban đỏ. Quá trình thuốc thang hàng tháng ảnh hưởng đến tim, các khớp, nội tạng và hệ thần kinh... Do tác hại của thuốc đặc trị nên mới đây khi phẫu thuật viêm ruột, Giang đã không thể tỉnh lại do thiếu sức đề kháng.
Hà Giang vĩnh viễn ra đi ở tuổi 24, cái tuổi của những ước mơ và hoài bão.
Đức Đồng