Kovacic rời Inter sang Real: Nước mắt người ở lại

Ngày đăng 17/08/2015 04:04

Giấc mơ về một cuộc phục hưng của Inter phần nào đã bị bóp nghẹt hôm 16/8, khi chàng trai Croatia chào Milan già cỗi để đến với Madrid hoa lệ. Lý do mà HLV Roberto Mancini đưa ra là luật công bằng tài chính đã siết chặt lấy Inter, và họ bắt buộc phải bán Kovacic. Lý do tương tự cũng được sử dụng trong vụ Xherdan Shaqiri.

Kovacic sang Real chỉ để làm dự bị cho dàn sao sẵn có tại Bernabeu, nhưng mang theo cả những hy vọng mà các interisti từng chất chứa gửi vào anh. Ảnh: Reuters.

Nhưng kể cả khi đội bóng giàu hay nghèo, với những người Inter, nỗi buồn đã quá quen rồi. Nói như tác giả Beppe Severgnini của cuốn sách "Đầu óc người Italy": "Yêu Inter là một cách luyện tập cho cuộc đời". Thuở tỷ phú Massimo Moratti còn nắm quyền điều hành đội bóng, một hôm ông cùng vợ đi xem Inter thi đấu. Trên khán đài, vợ ông hỏi: "Sao anh không dùng số tiền đó để giúp những người nghèo?". Moratti nhìn vợ và lặng lẽ trả lời: "Trên đời này, còn ai đau khổ hơn những người Inter nữa".

Đó là những năm tháng mà Inter đã sống trong 17 năm tủi nhục với bao tiếng chế giễu và nụ cười đau khổ, đã chứng kiến bi kịch đến tận cùng vào ngày 5/5/2002 lịch sử - ngày Ronaldo bật khóc tức tưởi khi Inter mất chức vô địch. Thực tế chứng minh rằng phần nào đó Inter được yêu quý vì sự lầm than của họ, và vì đã đi qua những sự tích buồn, nên bây giờ không có gì khiến đội bóng này có thể gục ngã. Tuy nhiên ngày xưa dẫu có thất bại, Inter vẫn chưa bao giờ để mất đi tham vọng, còn bây giờ cả tham vọng cũng vẫy tay chào họ mà đi. Nghiệt ngã thay, Real Madrid chỉ coi Kovacic như là một siêu dự bị khi hàng tiền vệ của họ đã đầy chật những Toni Kroos, James Rodiguez, Isco, Gareth Bale hay Luka Modric thừa chất lượng và đẳng cấp. 

Kovacic ra đi. Inter như mất đi cả một hồn lối chơi. Và những CĐV lại buồn. Cứ mỗi mùa hè đến, họ lại nói với nhau về hy vọng, về cải tổ, về phục hưng. Năm nay họ càng nói nhiều hơn về những điều ấy khi Inter lấy được Kondogbia ngay trước mũi của AC Milan, rồi đem tiếp Martin Montoya và đặc biệt là Stevan Jovetic về sân Giuseppe Meazza. Những con người cho thấy tham vọng rõ ràng của Chủ tịch Erick Thohir.

Jove-2577-1439862171.jpg

Jovetic đến mang theo những làn gió hy vọng mới, nhưng sự ra đi của Kovacic lại khiến mọi thứ u ám trở lại với Inter. Ảnh: inter.it.

Còn gì tuyệt vời hơn khi nhìn thấy hình ảnh Kondogbia đá cặp với Kovacic ở trung tâm hàng tiền vệ, đó là một cầu thủ đánh chặn hợp cùng với một “regista” kiểu cổ (tiền vệ kiến tạo lùi sâu), phong cách gợi nhớ lại cặp Gennaro Gattuso - Andrea Pirlo năm nào, bên trên là Jovetic đá hộ công cho Vua phá lưới Serie A mùa trước - Mauro Icardi.

Đó là một Inter trẻ, đầy tiềm năng, không kém tài năng và hoàn toàn có thể cạnh tranh sòng phẳng với Juventus và đường hoàng bước ra châu Âu. Nhưng rồi giống như câu nói của Joker trong truyện Batman "Khi cả thế giới chìm trong bóng tối, một ngọn nến le lói xuất hiện. Ta mỉm cười và thổi tắt nó". Ngày Kovacic ra đi, ngọn nến trong lòng những người Inter vừa nhen nhóm đã vội tắt. Bởi vụ chuyển nhượng đó không chỉ bẽ gãy vấn đề chuyên môn, mà còn tố cáo tham vọng nhợt nhạt của Inter.

Hai tháng trước, khi có thông tin rằng Kovacic sẽ được bán cho Liverpool, sự phẫn nộ trào dâng trong lòng các CĐV Inter. Một bức tâm thư phản đối được soạn ra, gửi đích danh Chủ tịch Erick Thohir. Và Kovacic ở lại, hứa sẽ gắn bó lâu dài với đội bóng. Nhưng hai tháng sau, anh quay lưng ra đi, và các CĐV không còn phẫn nộ như hai tháng trước nữa. Họ nghĩ rằng mình đã có Jovetic, nhưng thực tế chứng minh rằng nếu cựu cầu thủ Man City đó thi đấu tốt như Kovacic mùa giải qua, thì chắc gì Inter sẽ chịu giữ Jovetic. Những gì họ đang làm chỉ là xây nên những tài năng để rồi bị hút máu, bởi tham vọng đã mất đi rồi.

Ronaldo-3590-1439862171.jpg

Các interisti giờ chỉ còn nhớ về cái thời Ronaldo làm mọi cách để từ bỏ Barca gia nhập sân Meazza như một hoài niệm đẹp. Ảnh: inter.it.

Cái buồn của Inter cũng là nỗi đau của cả nền bóng đá Italy, cũng là sự tổn thương của các tifosi. Ngày hôm nay, Real Madrid lấy ngôi sao sáng nhất của Inter dễ như lấy đồ trong túi. Còn 20 năm về trước, ngôi sao số một thế giới thời điểm đó, "người ngoài hành tinh" Ronaldo, phải tự bỏ tiền túi ra để tăng thêm số tiền chuyển nhượng, nhằm nhanh chóng được rời Barcelona sang đá cho đội bóng áo sọc xanh đen.

Thời kỳ huy hoàng đó, bầu trời Italy là nơi hội tụ của những vị tinh tú đẹp nhất trên thế giới túc cầu. Ngày hôm nay, giải đấu chỉ là nơi dưỡng già hoặc không có đất dung thân của các cầu thủ đến từ Anh, là nơi níu giữ những hồn xưa lãng mạn còn sót lại trên chứng nhân cằn cỗi mang tên Gianluigi Buffon, Francesco Totti...

Các tifosi chẳng bao giờ mất đi hy vọng phục hưng, và dù yêu mến sự lãng mạn, họ cũng có đủ sự lạnh lùng để phán xétPhục hưng ở nơi đâu khi cứ miệt mài đi tìm những Kovacic mới, mà không thể giữ được những Kovacic hiện tại?

Dũng Phan