Brendan Rodgers từng kể rằng, sau khi ông cùng Swansea City giành quyền lên hạng vào mùa giải 2012-2013, Alex Ferguson đã gửi cho ông một bức thư, trong đó chỉ có vỏn vẹn một dòng chữ: “Đừng bao giờ đánh mất nỗi sợ thất bại”. Trong suốt những năm tháng ở Man Utd, chiến lược gia huyền thoại người Scotland luôn canh cánh trong lòng nỗi lo về ngày tàn của đế chế mà ông đã mất bao công gây dựng.
Mourinho từng xem Sir Alex là người bạn lớn, một phần có thể vì ông tìm thấy ở người đồng nghiệp huyền thoại nét tương đồng về khao khát thành công bất chấp tuổi tác và vị thế. Mourinho, như chính ông từng khẳng định, chưa bao giờ thỏa mãn với những danh hiệu mình đạt được. Cá tính mạnh mẽ khiến "Người Đặc biệt" luôn tìm tòi và nỗ lực hơn cho những thành công mới. Nếu muốn sống một cuộc đời bình lặng và yên ấm, có lẽ ông đã không chọn dấn thân vào con đường HLV vốn đầy chông gai và bão táp, thay vào đó là “an phận thủ thường” với nhiệm vụ của một trợ lý huấn luyện viên, cũng không chọn rời bỏ Inter Milan – nơi ông được tất thảy mọi người, từ cầu thủ đến huấn luyện viên, từ ông chủ đến người hâm mộ hết mực yêu quý và tôn trọng. Đó không phải là Mourinho mà người ta được biết, dù những gì ông làm được từ khi khởi nghiệp cho đến hiện tại là điều phi thường.
Mourinho ăn mừng như đứa trẻ khi đoạt Cup Liên đoàn Anh 2015. |
Mourinho từng chia sẻ rằng ông muốn được mọi người nhớ đến mình với tư cách là huấn luyện viên thành công nhất mọi thời đại. Chiếc Cup Premier League sắp nhận được cùng với Chelsea đã là danh hiệu thứ 22 trong sự nghiệp lẫy lừng của ông, nhưng đó chắc chắn chưa phải hồi kết. Chúng ta đang sống trong một thời đại mà các kế hoạch 5 năm, 10 năm, 20 năm được nói đến với tần suất quá nhiều. Nhưng nếu Mourinho cũng giống như thế thì đã không phải là Mourinho – một cá tính không lẫn vào đâu được. Ông luôn muốn thành công phải đến ngay lập tức, bằng cách tạo sức ép kinh khủng lên các học trò.
Chiếc Cup Liên đoàn Anh năm nay nói lên rất nhiều điều về Mourinho, sau hai mùa giải trắng tay liên tiếp. Danh hiệu đó chỉ là một góc nhỏ trong bộ sưu tập đồ sộ của Mourinho, nhưng cách ăn mừng “như một đứa trẻ” cho thấy người đàn ông này sống hết mình với lý tưởng như thế nào. Chelsea của mùa giải năm nay là sự khác biệt so với phần còn lại, mà điểm nhấn ấn tượng hơn tất cả là lòng quả cảm.
Bằng một cách nào đó, Tottenham chính là chìa khóa dẫn đến sự thay đổi, hay đúng hơn là “quay trở về bản ngã”. Lượt đi của mùa giải năm nay, Chelsea gây ấn tượng với những chiến thắng cách biệt, họ chẳng ngại tấn công trước bất kỳ đối thủ nào. Nhưng khi lịch thi đấu bào mòn sức khỏe của các trụ cột, The Blues bị ép phải tự điều chỉnh để thích ứng với hoàn cảnh. Thất bại trước Tottenham ngay ngày đầu năm mới 2015 đánh dấu một sự chuyển mình lớn lao của Chelsea. Họ quay trở lại phong cách phòng ngự kín kẽ quen thuộc. Kết quả là 14 trận bất bại liên tiếp, trong đó có bảy trận giữ sạch lưới. Họ đánh bại chính Tottenham trong trận chung kết Capital One Cup, giành danh hiệu đầu tiên trong kỷ nguyên Mourinho 2.0. Đấy là sự khởi đầu cho vô vàn những điều bất ngờ sau này, đúng như những gì Mourinho từng làm ở nhiệm kỳ đầu.
Người ta có thể chế giễu Chelsea nhàm chán, nhưng nói như Mourinho thì “những kẻ anti-Chelsea hầu như chỉ lấy tư duy ngắn hạn để đánh giá một chặng đường dài”. Đúng là Chelsea có thể chơi hai trận cầu với Man Utd và Arsenal một cách khá tẻ nhạt, nhưng chắc chắn rằng chẳng có CLB nào có thể vô địch mà chỉ đá hai trận trong một giải đấu kéo dài 38 vòng.
Mourinho luôn biết phải làm gì để đạt được mục đích. |
Mourinho luôn biết mình phải làm gì. Trong 30 lần chạm trán với Man Utd, Arsenal, Man City và Liverpool ở cả nhiệm kỳ một và hai, Chelsea của ông chỉ có một lần duy nhất để lọt lưới hai bàn trở lên. Các học trò của Mourinho luôn vào trận với tư tưởng cô lập hàng tấn công của đối phương, điều này có thể không làm “hài lòng” người hâm mộ bóng đá đẹp, nhưng như ông đã nói :”Mỗi trận đấu với các đội mạnh là một trận chung kết. Mà trận chung kết là để chiến thắng, chứ không phải để trình diễn”.
Mourinho luôn cho rằng việc không giành lấy lợi thế, không đánh vào điểm yếu của đối thủ khi có cơ hội là một “sự thiếu khôn ngoan”. Nếu bạn hỏi triết lý của ông ấy là gì, ông ấy sẽ trả lời: “Đơn giản là chiến thắng”, nhất là khi ông chủ Roman Abramovic chưa bao giờ được biết đến là người kiên nhẫn. Một khi đã đạt được danh hiệu này, Mourinho sẽ nghĩ ngay đến danh hiệu khác. Nhiệm vụ chưa bao giờ hoàn thành một cách trọn vẹn, luôn có chỗ cho tham vọng mới.
Anh Dũng