Ba danh hiệu ấy bao gồm hai chiếc Cup ở các giải giao hữu hè vừa qua và bức chiến quả đoạt được sau khi Cech cùng Arsenal đánh bại đội bóng cũ Chelsea tại Wembley.
Trong khoảnh khắc đó, thủ môn người CH Czech đã khép lại một giấc mộng buồn mà những người hâm mộ Arsenal phải nhận khi đối đầu Chelsea. Và ngược lại, có lẽ anh cũng khiến rất nhiều CĐV cũ chạnh lòng. Họ đau, nhưng tất nhiên rất khó có thể trách anh.
Cech đến và ngay lập tức chứng tỏ giá trị, trở thành điểm tựa vững chắc cho đoàn binh trẻ Arsenal. Ảnh: Reuters. |
Cech đã cống hiến 10 năm miệt mài, và đến năm thứ 11, từ vị thế một công thần anh phải nhường vị trí chính thức cho người khác. Phản xạ của Cech vẫn tốt, đôi tay anh vẫn dẻo dai, nhưng đôi chân thì lại bứt rứt trên ghế dự bị. Ngày rời Chelsea, anh tâm sự rằng: "Tôi nhớ những trận đấu đỉnh cao đến quay quắt, nhớ cái cảm giác xỏ găng ra sân thi đấu biết bao, mỗi lần không thể tham dự một trận đấu nào đó. Tôi vẫn còn nguyên vẹn khát khao và động lực thi đấu".
Suốt chín năm qua, đôi vai Cech đã phải gánh vác cả đội tuyển quốc gia thiếu thốn nhân tài, từ sau khi Pavel Nedved giải nghệ. Bởi vậy đôi tay ấy không thể bị giam cầm trên ghế dự bị. Anh cần được giải thoát, và anh đi, đi đến nơi cần anh, nơi đủ tham vọng và đặt niềm tin vào anh. Arsenal là nơi anh lựa chọn. Và số phận như trêu ngươi Petr Cech, khi đúng vào trận đấu chính thức đầu tiên trong màu áo mới anh phải chống lại chính Chelsea.
Nhưng anh đã giữ lời hứa trước trận đấu - chơi chuyên nghiệp, lạnh lùng, từ chối tất cả các cơ hội ghi bàn của Chelsea, và giúp Arsenal chiến thắng. Khi anh chiến thắng, anh đã tạo nên một bước ngoặt lớn cho đội quân bao nhiêu năm qua non trẻ của Arsenal, để họ trở thành một đội bóng rất khác tại Wembley hôm qua.
Phút thứ 26, Chamberlain nhận bóng bên cánh phải, di chuyển ngang vào trong và sửa bóng rất căng vào góc cao khung thành. 1-0 cho Arsenal, bàn thắng rất đẹp. Khi ấy, vẫn còn 65 phút nữa để Chelsea lội ngược dòng, điều mà họ đã quá quen suốt nhiều năm qua trong các cuộc đối đầu với Arsenal. Nhưng thói quen ấy của Chelsea đã không lặp lại.
Những gì mà người hâm mộ thấy sau đó là sự chắc chắn của "Pháo Thủ" khiến những chân sút của Chelsea hoàn toàn bế tắc. Và khi vượt qua được hàng phòng ngự thì đến lượt giá trị của Cech lên tiếng. Cả Oscar, hay Hazard đều bị cái khí thế và tài năng của Cech từ chối các cơ hội.
Cech trong một pha băng ra dũng mãnh, từ chối cơ hội của đồng đội cũ Ivanovic. Ảnh: Reuters. |
Điều đáng sợ mới mẻ của Arsenal còn nằm ở sự nguy hiểm của các pha phản công. Phút 86, Cazorla đối mặt với Courtois, nhưng bỏ lỡ, Ramsey ập vào đá bồi sạt cột dọc. Phút 94, từ đường chuyền thông minh của Cazorla, cầu thủ vào thay người Gibbs lại đối mặt với Courtois. Hai tình huống đối mặt này, tuy không thành công, đã cho thấy sự ngạo nghễ và áp đảo của Arsenal. Đồng thời những tình huống ấy cũng đủ để Chelsea phải thua tâm phục khẩu phục.
Vậy còn ngày trước thì sao? Tất cả có thể lột tả chỉ trong một câu nói của Cesc Fabregas thời còn khoác áo Arsenal: "Chúng tôi tấn công liên tục, chúng tôi ép sân, còn Drogba ghi bàn". Lời miêu tả của Cesc rất trần trụi và buồn cười. Nhưng lại chính là điểm yếu và nỗi đau của Wenger trong các cuộc đối đầu với Chelsea những tháng ngày đó. Nhưng hôm qua, ông đã xoay chuyển được tình hình, đã mỉm cười chiến thắng, đã nhìn thấy hy vọng cuối đường hầm.
Nhờ trận thắng lần này Wenger đã kết thúc 11 năm liền chỉ biết hoà và thua trước Mourinho, chấm dứt luôn 482 phút Arsenal không ghi bàn vào lưới Chelsea. Vậy thì, phải chăng đã đến lúc Arsenal có thể nuôi tham vọng cạnh tranh sòng phẳng với Chelsea, hơn là những mục tiêu nhỏ bé cho top 4? Điều này hoàn toàn có cơ sở. Hơn hai năm qua, Wenger chỉ mua, chứ không bán ngôi sao nữa - yếu tố từng khiến họ suy yếu, không đủ lực đua tranh với các ông lớn còn lại trong top 4.
Ngày Arsenal đem về Petr Cech không chỉ đem về một thủ môn chất lượng, mà còn đem về một nhà vô địch, một con người bản lĩnh, một điểm tựa chiến thắng. Ảnh: Reuters. |
Còn Cech, anh hãy cười đi, bởi anh xứng đáng với điều ấy. Anh đã ở Stamford Bridge suốt 11 năm thăng trầm. Anh đã chơi như thần thoại trong trận chung kết Champions League 2011-2012, ở nơi mà Chelsea lên ngôi vô địch giống một câu chuyện cổ, khi một Petr Cech vĩ đại cản phá hết tất cả những quả penalty, và đưa họ đến chiến thắng. Còn bây giờ, Cech đem niềm tin và phép màu ấy gieo vào cánh đồng hy vọng của Arsenal, bằng chính nụ cười hiền từ của tương lai.
Dũng Phan