Phía sau vai diễn phản diện của Mourinho

Ngày đăng 13/08/2015 10:13

Câu chuyện bắt đầu từ những phút cuối trận hòa 2-2 giữa Chelsea và Swansea City, khi bác sĩ Eva lao vào sân để chăm sóc Eden Hazard đang bị đau. Việc cô kéo tiền vệ này ra ngoài đường biên khiến đội chủ sân Stamford Bridge đối mặt với pha phản công của Swansea trong thế 9 chống 11 (Thibaut Courtois trước đó bị thẻ đỏ). Mourinho vì vậy vô cùng tức giận và công khai chỉ trích Eva trong cuộc họp báo là "ngây thơ", "bốc đồng"... 

Một ngày sau, các hãng truyền thông của Anh đưa tin Mourinho loại Eva khỏi các trận đấu của Chelsea. Và ngay lập tức, ông hứng chịu làn sóng chỉ trích dữ dội hơn. Nào là chấp nhặt đàn bà, rồi thì xấu xí trong cách ứng xử, không hiểu vấn đề chuyên môn y tế hoặc chỉ nghĩ đến chiến thắng mà không quan tâm sức khỏe cầu thủ...

Mắng mỏ nữ bác sĩ Carneiro trên sân rồi chỉ trích ê-kíp y tế trong cuộc họp báo, Mourinho, như cột thu lôi, hút toàn bộ sự chú ý về phía ông sau một trận cầu tệ của Chelsea. Ảnh: BPI.

Nhưng sự thật có hoàn toàn như vậy? Ai theo dõi Mourinho đều hiểu rằng đây là HLV cực kỳ tôn trọng cầu thủ của ông, và bảo vệ họ hết lòng. Đổi lại ông cũng muốn điều tương tự từ học trò. "Phần lớn các cầu thủ đều trung thành với tôi, họ trung thành với tôi như tôi trung thành với họ", ông từng nói. Nguyên tắc vàng ấy của Mourinho phần nào cho thấy ông rõ ràng không phản bội Hazard, nhất là khi, đó là ngôi sao quan trọng của đội bóng - cầu thủ hay nhất của Chelsea mùa trước. Ông cần Hazard có mặt trên sân để tạo áp lực tâm lý đề phòng lên các cầu thủ Swansea khi đội khách phản công. Nhưng Eva lại không nhìn ra được cái sâu xa đó.

Mourinho có hơn 20 năm kinh nghiệm huấn luyện bóng đá đỉnh cao, còn Eva mới có mặt ở Stamford Bridge sáu năm. Những gì cần làm trên sân, với một HLV thành công bậc nhất trong lịch sử như Mourinho thì nữ bác sỹ đó không thể sánh lại. Bóng đá là trò chơi của những người đàn ông. Có những điều đôi khi chỉ có lý trí đàn ông mới hiểu nhau, còn phụ nữ dễ bị tình cảm chi phối hơn. Mùa giải 1998-1999, Zinedine Zidane nhất quyết vào sân và thi đấu hết mình dù phải quấn băng trắng trên đầu gối khi đá bán kết Champions League với Man Utd. 

Mou2.jpg

Khi đội bóng hay học trò gặp khó khăn, Mourinho luôn biết cách để hướng mọi áp lực về phía ông. Trong ảnh là vụ Mourinho móc mắt cố HLV Tito Vilanova trong trận kinh điển Barca - Real hồi 2011.

Lật lại lịch sử cầm quân của Mourinho, người hâm mộ sẽ có cái nhìn thấu đạt hơn. Tháng 8/2011, phút cuối cùng trận lượt về Siêu Cup Tây Ban Nha ở Nou Camp giữa Barcelona và Real Madrid. Marcelo đốn ngang ở phần trên đầu gối của Cesc Fabregas. Cầu thủ của Barca gục xuống, và thẻ đỏ trực tiếp cho hậu vệ của Real, cả sân Nou Camp sục sôi tức giận. Fabregas lúc đó là đứa con cưng mà Barca vừa đem về sau nhiều năm lưu lạc ở Arsenal. Ban huấn luyện và cầu thủ hai đội lao vào nhau, thêm hai thẻ đỏ nữa dành cho Mesut Ozil và David Villa.

Giữa không khí lộn xộn đó, Mourinho từ đâu xuất hiện giơ ngón tay lên móc mắt trợ lý Tito Vilanova của Barca. Sáng hôm sau, cả Tây Ban Nha sôi sục vì hành động đó, họ quên bẵng đi Marcelo đã đốn Fabregas nguy hiểm thế nào. Tất cả mọi chỉ trích được chuyển qua cho HLV của Real, còn Marcelo êm ả trước sóng gió dù anh là nguyên nhân của sự việc. Tất cả hệt như cái cách báo chí đã quên đi chiếc thẻ đỏ của Courtois và màn trình diễn dưới sức của các cầu thủ Chelsea trong trận ra quân Ngoại hạng Anh mùa này.

Có người từng nói, tất cả các cầu thủ của Mourinho đều hơn đồng nghiệp khác ở chỗ: chỉ phải tập trung đá bóng, còn "đầu sóng ngọn gió" của các vấn đề đã có ông thầy của họ hứng trọn. Chính vì vậy Wesley Sneijder khi còn khoác áo Inter Milan từng tâm sự: "Mourinho bảo tôi bắn ai, tôi cũng bắn". 

Trong quá khứ, đây không phải là lần đầu tiên Mourinho phải hứng chịu cái nhìn ác cảm trong một câu chuyện mà mục đích của ông là bảo vệ đội bóng. Thời còn là HLV của Real, ông mâu thuẫn cực lớn với Iker Casillas. Chuyện bắt đầu sau trận Kinh điển, khi Casillas gọi điện xin lỗi Xavi. Hành động ấy của Iker vốn không được sự cho phép của Mourinho, đồng thời cũng là điều gây tổn thương đến lòng kiêu hãnh của CLB Hoàng gia. Đến cả Chủ tịch Florentino Perez cũng không thể chấp nhận. Tiếp sau đó, phóng viên Sara Carbonero đồng thời là vợ của Casillas tuồn những thông tin nội bộ của Real ra ngoài. Mourinho vô cùng tức giận và cực chẳng đã đẩy Casillas lên ghế dự bị. Hành động ấy biến ông thành kẻ phản diện trong mắt những Madridistas, dù rằng ông đang bảo vệ chính đội bóng này.

Mou4.jpg

Trong ảnh là khoảnh khắc Mourinho bật khóc khi chia tay Marco Materazzi sau trận chung kết Champions League 2010, trận cuối cùng ông dẫn dắt Inter.

Mourinho là một HLV đặc biệt, con người ông "ngoài lạnh trong nóng" và hy sinh rất nhiều cho các đội bóng mà ông dẫn dắt. Thế giới bóng đá chỉ phát hiện ra điều ấy trong những khoảnh khắc hiếm hoi, như khi ông khóc ngày rời Inter Milan hay hình ảnh ông quỳ gối trong loạt luân lưu với Bayern Munich năm 2012. Lúc đó lớp vỏ siêu nhân mới rớt xuống, chỉ còn đọng lại nước mắt và sự mong manh rất con người. Còn lại, hầu như chúng ta chỉ có thể thấy một Mourinho điêu ngoa, xấu xí.

Vẫn biết mục tiêu lớn nhất của "Người Đặc biệt" là chiến thắng, tham vọng và khát khao chinh phục. Nhưng vẫn có lúc ông sẵn sàng hy sinh theo cách của một người đàn ông thầm lặng, thậm chí chấp nhận làm kẻ phản diện trong thế giới bóng đá đảo điên thị phi này.

Jose Mourinho từng hai lần vô địch Champions League, giành chức vô địch quốc gia ở tất cả các nước ông từng qua (Bồ Đào Nha, Anh, Italy, Tây Ban Nha). 

Dũng Phan