Tinh thần Juanito bất diệt
Trong tâm trí các cổ động viên lâu năm của Real, Juanito là thuật ngữ hết sức thiêng liêng và cao quý. Được đặt theo tên của Juan Gomez Gonzalez – cựu tiền đạo tài hoa nhưng bạc mệnh của Los Blancos, Juanito là biểu tượng của tinh thần thép, của lòng nhiệt huyết với trái bóng tròn và niềm tự hào khi khoác lên mình chiếc áo trắng của đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha giai đoạn 1977-1987.
Cách đây hai mùa giải, cũng ở bán kết Champions League, Real phơi áo trước Dortmund với tỷ số 4-1. Để níu giữ hy vọng vào một cuộc lội ngược dòng ngoạn mục, CLB đã làm đủ mọi cách để khơi dậy tinh thần các cầu thủ, từ những phát ngôn hô hào, cho đến việc gợi nhớ lại bài học lịch sử bằng cách sản xuất những thước phim đặc biệt. Nhiều người cũng đã nhắc về “tinh thần Juanito”. Nhưng người thuyền trưởng của Real khi đó – Jose Mourinho, lại chẳng hề mảy may quan tâm đến những động thái của CLB. Ông cố gắng lảng tránh quá khứ, né tránh một khái niệm mà cổ động viên Real đã thuộc nằm lòng.
Người hâm mộ Real gọi khái niệm đó là remontada (những cuộc lội ngược dòng). Remontada chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim họ. Quay ngược thời gian trở về tháng 4/1986, Real bị Inter đánh bại 3-1 ở trận bán kết lượt đi UEFA Cup, nhưng ngay sau hồi còi mãn cuộc, Juanito cảnh báo đối thủ bằng những lời lẽ hùng hồn: “Noventi minuti en el Bernabeu son molto longo” (tạm dịch: “90 phút ở Bernabeu sẽ dài lắm đấy”). Ở trận lượt về, Real đánh bại Inter 5-1.
Mỗi khi Real gặp phải khó khăn tương tự, họ lại nhớ đến tinh thần bất khuất của huyền thoại đã qua đời vì một tai nạn xe hơi vào năm 1992.
Huyền thoại Juanito cùng những cuộc lội ngược dòng ngoạn mục trong quá khứ là điểm tựa tinh thần cho Real Madrid. |
Ngoài trận đấu đó, còn không ít những cuộc lội ngược dòng mang tinh thần Juanito. Trong khuôn khổ UEFA Cup, ở mùa giải 1984-1985, Real đánh bại Anderlecht 6-1 trên sân nhà sau khi để thua 0-3 ở trận lượt đi vòng ba (thời đó chia thành vòng thứ nhất, thứ hai và thứ ba chứ không có vòng bảng như hiện tại). Tiếp đến, họ khuất phục Inter ở vòng bán kết (thắng lại 3-0 sau khi thua 0-2 ở lượt đi), rồi đến Borussia M’Gladbach ở vòng ba của mùa giải 1985-1986 (thắng lại 4-0, sau khi 1-5 ở lượt đi). Truyền thống này có lẽ bắt nguồn từ mùa giải 1975-1976 với cuộc thảm sát Derby County 5-1 khi đội bóng Anh dám “cả gan” thắng họ 4-1 ở lượt đi vòng hai European Cup. Nếu có đội bóng nào đáng được gọi là “chuyên gia ngược dòng” hồi đó, dứt khoát phải là Real.
Các đối thủ đặt chân lên mặt cỏ Bernabeu đều cảm thấy run sợ: một thế trận phục kích đang chờ đợi họ, còn không khí trên những khán đài thật sục sôi và cuồng nộ. Jorge Valdano gọi đó là “cảm giác run rẩy trên sàn đấu”.
Lượt đi bán kết Champions League mùa này, Real để thua Juvetus với tỷ số 1-2. Tuy nhiên, cửa đoạt vé chung kết của họ vẫn rộng mở khi nắm trong tay lợi thế một bàn thắng trên sân khách và lại được thi đấu lượt về trên sân nhà. Tuy nhiên, để hiện thực hóa những cơ hội trên lý thuyết, Real còn cần đến sự ủng hộ tuyệt đối của người hâm mộ.
Niềm tin từ “cầu thủ thứ 12”
Ở Real Madrid, khi đứng trước đám đông khó tính với rất nhiều những tiêu chuẩn khác nhau, hoặc là bạn sẽ phải thành công để làm họ im lặng, hoặc là bạn sẽ phải ra đi bởi vì không thể chiều được hết ý thích của bấy nhiêu cá tính đó. Sân khấu Bernabeu không chấp nhận những nốt trầm, họ lúc nào cũng muốn tưng bừng lễ hội, họ yêu bóng đá đẹp như những người cuồng tín. Đấy là đòi hỏi quá đáng, nhưng đã là điều không thể thay đổi.
CĐV Real la ó cả người mà họ gọi là “vị thánh” – Iker Casillas. Khi mà một người vốn nổi tiếng điềm đạm như Casillas cũng phải cáu gắt với đám đông đứng phía sau lưng mình: “Im đi, đủ rồi đấy!”, thì chứng tỏ độ nghiêm trọng của sự việc không hề nhỏ.
Nếu cảm thấy chưa thực sự thuyết phục, hãy đến với một dẫn chứng khác, hùng hồn và đanh thép hơn. Đấy chính là hoàn cảnh của Gareth Bale hiện tại.
Công chúng quá khắt khe với Bale mà quên mất rằng anh từng là người hùng trong cả 3 trận chung kết của Real mùa trước. |
Ngôi sao người xứ Wales đôi lần thừa nhận do tiếng Tây Ban Nha rất kém nên anh hoàn toàn không hiểu báo chí xứ bò tót viết gì. Nhưng khi thi đấu trên mặt cỏ Bernabeu, sự chỉ trích đến với anh không những thông qua ngôn ngữ, mà còn bằng cả cử chỉ hành động (huýt sáo).
Bale sống dưới áp lực quá lớn. Ronaldo sa sút hồi đầu năm mới, đấy là do Bale không chịu chuyền bóng. Kazim Benzema cũng ghi bàn quá ít, đấy là do Bale chẳng chịu di chuyển. Tuyến giữa Real không còn cơ động cũng là do Bale không chịu lùi xuống hỗ trợ phòng ngự. Mọi tội lỗi người hâm mộ và báo chí đều đổ lên đầu Bale. Anh đang trải qua những ngày tháng khó khăn nhất trong sự nghiệp, còn hơn cả khi mất vị trí vì chấn thương.
Những người đồng đội của anh cũng thế. Benzema suốt một thời gian dài hay đến cả Cristiano Ronaldo – một người tưởng như bất khả xâm phạm, cũng từng hứng chịu “mưa gạch đá” của dư luận. Mọi động thái của các ngôi sao bóng đá vốn bị đem soi dưới kính lúp, nhưng ở “dải ngân hà” Real Madrid, nó được soi dưới kính hiển vi.
Vẫn biết đòi hỏi của người hâm mộ Kền kền trắng là cực lớn, nhưng đây là lúc mà họ cần phải bày tỏ sự ủng hộ tuyệt đối với những ngôi sao của mình. Cách đây hai năm, Madridista phủ kín Bernabeu bằng một rừng băng-rôn, biểu ngữ; hò hét suốt cả trận nhằm “thị uy” trước đối thủ và gợi nhớ về “tinh thần Juanito” bất diệt. Real suýt chút nữa đã lội ngược dòng thành công trước Dortmund.
Giờ đây, mọi chuyện có vẻ dễ dàng với Los Galaticos hơn, khi cách biệt về tỷ số là một bàn. Chỉ cần một phút lóe sáng của các siêu sao trải khắp đội hình, cách biệt ấy sẽ bị san lấp. Nhưng cũng nên nhớ rằng, khẩu đội pháo hạng nặng của Real sẽ phải nhận nhiệm vụ xuyên thủng một “boong-ke” vững chắc bậc nhất mang tên Juve. Trọng trách đặt lên vai Gareth Bale hay Ronaldo là vô cùng lớn, và họ sẽ chỉ thành công nếu được ra sân với tâm lý thoải mái nhất cùng tinh thần Juatino cao nhất. Tối nay, chắc chắn “90 phút ở Bernabeu sẽ dài lắm đấy".
Anh Dũng